Từ
ngày nhận một lúc hai trọng trách: sát thủ bảo vệ công việc làm ăn cho
ông chủ Tống và công cụ tình dục cho bà chủ nhỏ Giang, Hải bánh đã thôi
là một tên giang hồ vật vờ và phất lên trông thấy....
Gã được Tống mua cho chiếc xe Spacy 125, đồng hồ Rolex, điện thoại di
động đời mới nhất và được cho tiền để mở một tiệm hớt tóc thanh nữ trên
đường Thủ Khoa Huân để làm đại bản doanh.
Để
tiện theo dõi hoạt động của Hải bánh, Năm Cam đã bật đèn xanh cho “đứa
con nuôi” anh thư tìm cách gã gẫm cặp bồ với gã. Mọi sự bàn bạc, tính
toán của Tống-Hải-Giang, đều được báo cáo tỉ mỉ về cho ông trùm…Món nợ
của Tống đã qua mặt Năm Cam trong vụ làm ăn ở vũ trường Appollo, vẫn còn
đó và chưa trả được, Năm Cam vẫn chưa thể hài lòng.
Có
tiền, có điều kiện giao du, danh tiếng Hải bánh bắt đầu nổi lên như một
đại ca đất Bắc. Thậm chí, có kẻ-do không hiểu đầu cua tai nheo gì đã
tán dương Hải bánh như một đối trọng với Dung Hà củadân chơi Hải Phòng!
Và Hải bánh cũng phạm sai lầm hệt như bất
kỳ tên giang hồ kém nghĩ nào, gã lợt lạt dần với Dung Hà và chuẩn bị
tách hẳn ra khỏi phạm vi ảnh hưởng của đàn chị. Dung Hà nhận ra thái độ
phản phúc ấy của Hải bánh bgay lập tức…Thị gọi tất cả đám đệ tử lại để
lên án Hải bánh. Có ý kiến cho rằng: việc đưa Hả bánh qua bảo kê Appollo
là ý của Năm Cam không loại trừ ông
trùm dùng Hải để cài vào bên cạnh Tống? Lại cũng có người nêu: Năm Cam
đâu ưa gì Hải bánh nên dùng Hải bánh ở những nơi thực tế Năm Cam có đầu
tư…Dung Hà tổng hợp cácý kiến và quyết định dò ý ông trùm xem có cần xử
lý Hải bánh hay không?
- Thằng
này anh đã không muốn dùng từ lâu rồi…Có điều, cô giời thiệu thì anh
xem như là người của cô thôi! Nay nó phản phúc như thế, cô liệu mà tính
nó…Năm Cam nói với vẻ mặot ân cần với “ cô em kết nghĩa”.
- Em tính giở sổ thằng này, có ông Tống sau lưng em ngại…Dung Hà nói.
- Thằng
Tống lá cái gì đâu em! Năm Cam nói với nụ cười khinh bạc, y hiểu. Dung
Hà nói như thế là muốn nghe ở y một lời nói đảm bảo về mặt chính quyền.
Dẫu sao Tống cũng là người co thế lực.
Lúc
này Năm Cam bắt đầu đổ tiền vào đầu tư vũ trường Monaco cùng với Toán,
Hảo, Đoàn, Tài…Để giật lấy khách cho vũ trường của mình, cần có sự phá
quấy của những vũ trường cạnh tranh…trước mắt chính là Appollo của Tống.
Một công đôi việc, để tiêu diệt đối thủ và hút khách về cho mình, cân
có một cú “đúp” để dằn mặt Tống việc cũ năm xưa, vừa xóa sổ một tụ điểm
cạnh tranh.
- Cô chỉ cần làm như thế này thế, thế này…Năm Cam bày kế.
Dung
Hà đặt hẳn một bàn tiệc sinh nhật ơ Appollo và đem theo hàng loạt đệ tử
thuộc “ chiếu trên” để sẵn sàng trấn áp băng Hải bánh khi cần thiết.
Khi vũ trường đang tấp nập khách như hằng đêm, Dung Hà mở nắp một hộp
bánh sinh nhật. Toàn bộ lũ chuột đói bị nhốt chung vơiù phân và mắm tôm,
có cơ hội tuôn ra chạy tứ tán vào khắp mọi nơi trên piste nhảy…
- Trời ơi, chị giết em rồi chị Dung ơi! Hải bánh vừa khóc vừa gào lên.
Dung Hà nhếch mép cười khẩy, thị vốn nổi danh người có máu lạnh cơ mà!
- Chú giết chú chứ ai! Sống bất nghĩa như chú thì sống làm gì?
- Chị dung ơi, em có sai thì chị bảo em, chỗ em sống chị làm thế này…
Dung Hà không trả lời thị vẫn chưa thấy nguôi giận…
Tống
nghe Hải bánh nói lại chỉ biết lặng người đi vì sợ và tức. Một vũ
trường để xảy ra tai tiếng, lượng khách mất đi là điều chắc chắn.
- Hải xem mời Dung vào đây, mình thương lượng xem sao? Tốâng hạ lệnh
Hải bánh lập tức chạy ra gặp đàn chị để báo việc ông chủ ngõ ý nói chuyện. Dung Hà nhún vai, quay lại nói với đám đệ tử:
- Thôi, về…chẳng có gì để phải gặp riêng cả! Thương lượng cái quái gì nữa…
Đoạn cả bọn kéo đi trước ánh mắt ngỡ ngàng của Hải bánh.
Chưa hết, hôm sau đúng buổi sáng chủ nhật-tiệm hớt tóc thanh nữ Vân’s của Hải bánh được một đám đệ tử Dung Hà ghé thăm. Món quà Dung Hà gởi Hải hấp mang đến là một …xô phân lỏng!
- Em làm thế là em giết anh rồi…Hải bánh vừa khíc tấm tức vừa nói.
- Em không làm thế, làm sao em sống nồi với chị Dung? Mong anh hiểu cho em! Hải hấp cũng nói, đôi mắt đỏ hoe.
Thế là, tiệm hớt tóc thanh nữ-nơi làm ăn chính thức của Hải bánh cũng bị Dung Hà quyết định triệt hạ.
Tống hoảng hồn gọi điện đến báo cho Năm Cam để nhờ can thiệp. Năm Cam nghe xong chỉ điềm nhiên trả lời:
- Con Dung này có nghe lời ai đâu? Tôi chịu…không làm gì đựơc đâu!
Đầu
giờ chiều, Hải bánh và Tống bắt được liên lạc với Dung Hà. Điều kiện để
thương lượng của Dung Hà đưa ra khiến Tống tái mặt nhìn Hải bánh…Dung
Hà cho rằng việc Hải bánh bảo kê cho Appollo là vớ vẩn, chỉ có thị mới
đủ tầm cỡ để quán xuyến việc này. Muốn thị để yên cho làm ăn, ngoài số
tiền phải trả hàng tháng để bảo kê cho Appollo, tống cần mua hẳn căn nha
ở Thủ Khoa Huân đang dùng mở tiệm Vân’s của Hải bánh, để giao luôn cho
Dung hà làm nguồn thu nuôi đám em út ở Hải Phòng!
Hải
bánh ngồi lặng người đi để suy nghĩ. Tống bỏ đi công việc, trước mặt gã
du đãng Hà Nội chỉ còn lại Giang-cô nhân tình lắm của và Long tây, đàn
em thân cận nhứt của Hải bánh.
- Anh gọi điện thử cho Năm Cam xem lão ấy bảo sao! Long tây nói.
- Ưø, có lý đấy! Hải gọi xem phù thủy có điều khiển được âm binh không? Có lão già ấy, may ra mọi việc sẽ ổn thỏa…Giang hửơng ứng.
Nhận thấy lời khuyên của đàn em và của cô bồ có lý, Hải gọi điện cho Năm Cam, sau khi thuật lại nguồn cơn, Hải bánh hỏi luôn :
- Theo anh Năm, em phải làm sao?
- Sao
cô Dung lại làm kỳ vậy? Bây giờ em gọi điện thoại thương lượng xem cô
ấy tính sao, chỗ anh em sống mà cô ấy quậy coi sao được!
- Nếu như chị Dung vẫn không chịu?
- Chú là giang hồ, chuyện như thế chú cũng biết phải xử lý ra sao rồi!
- Anh Năm nói vậy em hiểu ý anh Năm rồi, ví thử em và chị ấy xô xát, công an sờ đén em thì sao?
- Chuyện chính quyền chú khỏi lo, để anh Năm tính !
- Dạ, em cảm ơn anh Năm…Hải bánh nói lí nhí qua điện thoại. Như nhận ra chưa đủ “ép phê” của lời nói, Năm Cam bồi luôn một câu:
- Con này riết rồi chẳng coi ai ra gì! Anh ghét nó quá, chỉ muốn đừng thấy mặt nó nữa cho rồi!
Hải
bánh tắt điện thoại, mặt rạng rỡ sau cuộc trao đỗi. Gã có biết đâu,
ngay lúc vừa điện thoại xong với gã, Năm Cam đã tháo luôn sim card vất
vào giở rác để phi tang chứng cớ và lập tức đi vào …bệnh viện để dưỡng
bệnh hầu có bằng chứng ngoại phạm-y nghĩ vậy!
Khẩu
ruleau của Đằng tây vốn thường xuyên cho Hải bánh mượn vào các cuộc va
chạm đụng độ, đã do Hải bánh rút ra nả thẳng vào nhóm địch thủ trước cửa
bar Hoàng Hôn của Kim Anh, nay được quyết định sử dụng vào việc khử
Dung Hà, Long tây gọi hai sát thủ là trường và Hưng đến để giao phó
nhiệm vụ. Anh Thư, cô bồ nhí của Hải bánh có trách nhiệm cung cấp xe cho
nhóm sát thủ…Bọn chúng chỉ còn chờ vào kết quả cuốigặp gỡ cùngvào lúc 11 giờ đêm.
Tất cả được sắp đặt đâu vào đấy! Để động viên đàn em, Hải bánh cũng cho biêt luôn mức thưởng:
- Anh
nói chuyện với chú Năm rồi, xong vụ này mấy đứa sẽ có ngay 15ngàn USD,
tha hồ tiêu xài…Sau đó cần thêm bao nhiêu, anh nghĩ chú Năm chẳng tiếc
đâu!
Thế là, mũi tên đã lắp vào chiếc nỏ, chỉ chờ lảy cò…
Hơn
12 giờ đêm, trên đường đã vắng ngắt…thỉnh thoảng vài chiếc xe chở giới
dân chơi về đêm chạy vụt qua. Gió đêm mát rượi thổi nhẹ vào gương mặt dữ
tợn của đàn chị Hải Phòng Dung Hà. Ngồi trước cửa bar, bên cạnh Dung là
“cô vợ” 19 tuổi xinh đẹp không thể tưởng của thị đang mỏnh mang trong
chiếc váy ngủ mong như cánh ve sầu. Rãi rác ngồi gần đó chỉ còn lại vài
đệ tử…
Chiếc xe gắn máy đảo qua trước cửa bat\r vài lượt một cách bất bình thường nhưng Dung Hà đã
không nhận ra do mãi nhìn cô vợ hấp dẫn ngồi cạnh. Gã ngồi sau đã xuống
xe rảo bước đi lại chỗ Dung Hà đang ngồi hóng mát , trong lúc chiếc xe
chở gã đã chạy ra dừng lại ở đầu ngã ba…
Gã
sát thủ đi đến cách Dung Hà độ ba bước chân bèn rút khẩu súng ra khỏi
áo khoác chỉa thẳng vào đầu thị bóp cò… “ Chát” tiếng nổ khô khốc vang
cả đêm vắng. Chưa kịp phản ứng trước họng súng đen ngòm chỉa vào mình,
Dung Hà đã lãnh luôn viên đạn 9 ly vào đầu vỡ toang cả sọ. Trước ánh mắt
kinh hoàng của tất cả những kẻ chứng kiến, gã sát thủ chạy ra chiếc xe
đang đợi.
Trong nháy mắt, bọn sát thủ đã mất dạng.
“ Anh Đằng ơi, anh ra quán Ca dao lấy xe trả em nhé?” Hải bánh gọi điện.
“ Anh đi sao được, anh đang bận công chuyện!” Đằng tây trả lời giọng cáu kỉnh.
“ Xe anh, em đã cho bọn đệ tử thịt Dung Hà! Xong rồi, bây giờanh ra lấy xe về đi!” Hải bánh nói, giọng lạnh lùng.
Đằng tây sững sờ, suýt đánh rơi cả đện thoại xúông đất!
9.
Năm Cam rút kinh nghiệm của lần bị bắt trước, y cố tránh lám bất cứ
việc gì ồn ào gây sự chú ý của dư luận. Mặt khác, ông trùm tìm đủ mọi
phương cách, cơ hội để mở rộng quan hệ với giới báo chí. Hồ Việt Sử,
theo gợi ý của Năm Cam, đã nắm chắc Cù Mai Công-một loại tay sai của
Hoàng Linh trong báo Tuổi Trẻ…
Cù
Mai Công trước kia chỉ là một cây viết xoàng, chuyên gỡ rối tâm lý tuổi
thich ô mai trên tờ Mực Tím. Sau đó, gã chuyễn về báo Tuổi Tre.
Vốn là một huấn luyện viên karatédo ở nhà văn hoá Thanh
Niên. Công được giao nhiệm vụ bảo vệ. Có lần, va chạm thế nào không rõ.
Công nện đúng một đàn em của Thành Sùi-kép (hoặc gọi là chồng cũng
không ngoa) của nghệ sĩ kịch nói Cát Phượng. Thành Sùi tuyên bố sẽ cho
đàn em mua đứt mạng “ tên nhà báo cả gan” Cù Mai Công. Gã hoảng hồn tìm
đủ mọi cách để thương lượng, giải hoà… Cuối cùng dưới sự bảo trợ của
Bình Kiểm, Trường híp…Thành Sùi đã chấp nhận bỏ qua cho Cù Mai Công bằng
một chầu nhậu tốn cả chục triệu đồng. Có điều, sau sự việc va chạm với
giới giang hồ Bake, Công trở nên ngoan ngoãn hơn, chỉ viết chung chung
về bọn anh chị bá vơ, tầm phào…Tất cả những gì “ nghiêm trọng”, Công đều
phải tham khảo với Bình Kiểm. Cũng nhờ mối quan hệ của Công với Bình
Kiểm, Tường Vy-vợ Hoàng Lủi đã quăng ra một số tiền cho Lan, vợ sau này
của Bình đứng ra cho vay nặng lãi.
Quang
Thắng, sau sự cố suýt thân bại danh liệt do quan hệ với Năm Cam từ
trước năm 1995, đã rút kinh nghiệm, không giao du quá thân với ông trùm.
Nhưng cô vợ tham lam của Quang Thắng, đã buộc anh ta phải nhờ vả đến
Năm Cam
Tất
cả rượu ngoại sử dụng ở các cơ sở, nhà hàng, vũ trường có phần hùn của
Năm Cam đều được mua từ cửa hàng của vợ Quang Thắng nằm trên đường
Nguyễn Mẫn Đạt. Mỗi chai đều đắt hơn nơi khác khoảng 20.000 đồng và
thỉnh thoảng lọt cả rượu dỏm, nhưng đành phải chịu thôi! Năm Cam cũng tự
an ủi mình vì ngoài y ra, có chục gương mặt khác còn sừng sỏ hơn trong
giới làm ăn cũng bị vướng vào “thế” của vợ Quang Thắng!
Có
điều, cũng vốn chưa thể ăn ngon ngủ yên. Tên nhà báo chó chết Lê Huy
Phú nghe đâu đã ở tù vì tội sử dụng súng trái phép. Gã “ thủ” súng để
làm gì nếu không phải để ngừa trước một cú trả thù của ông trùm? Gã ngây
thơ đến thế là cùng! Một khẩu K59 liệu có thể chống lại dàn tay chân
liều lĩnh khát máu của Năm Cam? Mà chưa chắc gã nhà báo khốn khổ ấy đã
có thể tồn tại một khi ông trùm yêu cầu Sáu Ngọc, Mạnh Tung- hai tên
thuộc hạ khoác áo công an của y, phải ra tay tiêu diệt đối thủ? Tóm lại,
vụ thanh toán nợ nần với tên nhà báo Lê Huy Phú, coi như chẳng cần đến
nữa!
Còn
lại, kẻ thù hùng mạnh và đáng ghét nhứt của Năm Cam là Nguyễn Công Khế-
tổng biên tập báo Thanh Niên, vẫn còn đó-hằng ngày như xát muối vào tim
ông trùm…
Bằng
mối quan hệđược xây dựng với Vũ Đức Sao Biển từ những ngày mới về, Năm
Cam đã trở thành “ bạn” với Nguyễn Đức Nhượng-phó tồng của Khế, đã bị
đánh tuột xuống chân thư ký toà soạn.
Cả
Vũ Đức Sao Biển lẫn Khắc Nhượng ra sức bêu xấu Khế và cung cấp thông
tin về con người của Khế cho Năm Cam…Ngoài hai kẻ thù thường trực, Khế
còn bị một tay trong của Năm Cam bán đứng…Đó là gã Hữu Phú-phóng viên
Ban Xã Hội của báo Thanh Niên. Do Hữu Phú mở một tiệm hớt tóc thanh nữ
trên đường Nguyễn Trãi, loại hình tươi mát này làm sao không quan hệ hữu
hảo với giới xã hội đen? Năm Cam ngõ ý giúp đỡ ủng hộ nên Hữu Phú đã
nhận làm tay trong của Năm Cam ở báo Thanh Niên, “ nếu có gì vướng đến
anh Năm, em sẽ báo ngay để tìm cách tháo gỡ”, gã hứa với ông trùm của
những ông trùm một cách chắc nịch.
Thế
là Năm Cam lên luôn kế hoạch nhằm một lúc nào đó “thịt” Khế như đã từng
thịt Lâm 9 ngón….Y phải chờ đợi một cơ hội, Tổng Biên Tập một tờ báo
lớn tránh sao khỏi đụng chạm với các doanh nghiệp làm ăn lôm côm? Để có
chuyện tương đối cụ thể, hướng được sự nghi ngờ của công an qua hướng
khác, y sẽ ra lệnh… Tóm lại, mạng của Khế nằm trong ý thích của Năm Cam.
Thoạt
đầu, y cho người bám lộ trình từ nhà của Khế ở quận 5 đến toà soạn. Y
phát hiện ra Khế thường đi Hà Nội hộp hành, và như thế, bọn sát thủ của
Sơn bạch tạng-Thắng tài dậu, xem ra thích hợp hơn trong việc khử Khế hơn
bọn anh chị trong Nam nhiều!
*
**
Thế lực của Năm Cam đã vươn cao đến mức, y coi cỡ phó công an quận không là cái gì! Đơn cử một chuyện cụ thể…
Ba Lâm-một đội trưởng CSHS CA quận 3 chở Năm Cam đến chỗ giải trí quen thuộc, vốn có phần hùn của ông trùm: Thanh Vy.
Đang
vui vẻ chén chú chén anh với Lâm, Nghĩa… Năm Cam nhìn thấy một nhân vật
đang bước vào với “ tư thế” đỉnh đạc. Hẳn là một “ông to” nào đây, Năm
Cam nghĩ thế, và thấy Nghĩa lật đật đứng dậy chào người mới đến.
- Dạ, xin giới thiệu với anh Năm…đây là anh Năm Cam! Nghĩa lên tiếng!
Năm Cam lịch sự đứng dậy đưa tay ra bắt. Người mới đến trợn mắt ra nhìn, không bắt tay mà bỉu môi:
- À, đây là thằng Năm Cam, trùm xã hội đen chứ gì?
Năm Cam tái mặt, y nhìn trừng trừng vào kẻ láo xược bằng dôi mắt vằn đỏ của một loài ác thú ăn thịt rồi nói, từng tiếng một:
- Tôi làm gì mích lòng anh mà anh gọi là thằng này thằng nọ, ai xã hội đen, ai trùm? Anh ăn nói cho cẩn thận nhen!
- Tao nói vậy đó! Mày là thằng xã hội đen chớ là cái gì?
- Anh nói năng kiểu đó, tui không nể đâu nghen!
- Rồi mày làm gì tao? Thứ lưu manh du đãng như mày thì làm gì được cơ chứ?
Năm
Cam lao đến…Cả Ba Lâm lẫn Nghĩa đều ra sức giữ hai bên lại để ngăn cuộc
xô xát. Năm Cam giận dữ bỏ về. Mãi đến lúc đó, y mới biết kẻ hạ nhục
mình ở trước mặt nhiều người ấy,
chính là Huỳnh Điện Aûnh-tức Năm Aûnh, phó công an quận Phú Nhuận,
người ghét giang hồ hơn bất cứ thứ gì trên đời và đã không từng phát
biểu: “ Tại sao lại có thể tồn tại một thằng vô lại như Năm Cam ở thành
phố Hồ Chí Minh, để nó làm mưa làm gió trước mũi lực lượng công an?”
Ít
lâu sau, con trai ông Năm Aûnh-một học sinh trung học, bị một tốp thanh
niên lạ mặt chặn đường chém trọng thương! Tuy không có bằng chứng cụ
thể nhưng Năm Aûnh tin rằng chính trùm xã hội đen đứng sau lưng việc này
do ông tỏ thái độ khinh miệt, coi rẻ y. ông tuyên bố:
- Thằng Năm Cam hết thời rồi mới dám đụng đến tao! Ai ăn tiền ăn bạc của nó kệ xác, tao không thèm loại tiền dơ bẩn đó…
Lời
đe doạ của ông phó công an quận Phú Nhuận lập tức đến tai Năm Cam bởi
hàng loạt kẻ xu nịnh tuy khoác bộ cảnh phục nhưng lòng lại hướng về đồng
tiền đen của ông trùm giang hồ, lập công mong có chút ơn huệ.
Chẳng biết bằng cách nào, Năm Cam đã thực hiện được một nước cờ ngoạn mục, bẻ gãy luôn ý chí chống trả cái ác của ông Năm Aûnh.
- Oâng
có chuyện gì với Năm Cam vậy? Thôi đi…nó giúp đỡ công việc của anh em
mình nhiều…Một ai đó thuộc vào hàng xếp gọi Năm Aûnh đến để răn đe. Thế
là, bằng tiền bạc và mưu lược, Năm Cam đã được xem trọng hơn Năm Aûnh
trong lòng một ai đó, dù Năm Cam là một tên vô lại mà Năm Aûnh là chỉ
huy phó công an của một quận quan trọng! Còn gì để nói, để bình luận về
việc này? Thế, đời mà…
*
**
A
Lý từ khi thuê lại vũ trường Cam của ông trùm để đầu tư mỡ rộng, gã tin
rằng Năm Cam đã chấp nhận làm ăn với mình trước sau cũng nhận lời liên
kết với các ông chủ giang hồ Đài Loan của A Lý.
Thừa
thắng xông lên, A Lý bắt đầu nói chuyện với Hồ Việt Sử để mở tiếp một
vũ trường bằng tiền đầu tư của các xếp ở Đài Bắc. A Lý-với sự tham mưu
của Cheng Minh, đã hết mặn mà với kế hoạch của Sử. Dẫu sao, nghe đồn A
Sử này là cháu gọi ông Năm Cam bằng chú cơ mà!
Vũ
trường Metropolis ra đời, còn gọi là vũ trường 2000, vớiphần góp vốn
của 4, 5 người-trong đó Lý chiếm tỷ lệ cao nhất. My-một thiếu phụ đẹp
như tranh vẽ, cũng có phần hùn, được cả A Lý và Sử hết sức coi trọng.
Bởi một lẽ đơn giản: My-được coi là nhân tình không chính thức của Sáu
Ngọc-viên chức mẫn cán nhứt của Năm Cam!
Năm
Cam theo dõi rất sát những động thái nhóm Lý-Minh bằng một nụ cười khó
hiểu. Trong đầu ong trùm đã hình thành một kế hoạch rất tinh vi để có
được một tài sản đáng kể và quan trọng hơn,ngăn chặn ý đồ bành trướng
của các băng đảng tội phạm gốc Tàu đang có ý dòm ngó Sài Gòn.
Đối
với Năm Cam, do đã có kinh nghiệm tiếp xúc với nhóm Tín Mã Nàm tức là
Mã Thầu Đậu, Thổi Phoòng Kim…thuở mồ ma Đại cathay, Sơn đảo…y không hề
sợ bọn tội phạm Đài Loan. Đối thủ tiềm ẩn đối với y, hoặc là Bình Kiểm
hoặc là tên giang hồ anh chị đất Bắc táo tợn lều lĩnh…
Để tăng thêm trọng lực cho Sử hầu có đủ uy tín làm ăn với Lý lùn, Năm Cam bỏ nhỏ cho Lai em:
- Thằng Sử là cháu “ổng”, chú Lai coi giúp đỡ nó…Sau này có chuyện dễ nhờ vả! Cần gì, chú Lai cứ nói, anh sẵn sàng yểm trợ!
Lai em cần gì ở Năm Cam đâu, ngoài việc ông trùm đừng vui miệng nói bậy về việc vì sao Lai em tháot tội năm xưa, với bất kỳ ai!
Thế
nhưng, bên cạnh việc sử dụng Lai em khi cần thiết, Năm Cam cũng không
quên tung ra hàng loạt ngón đòn để ngăn bớt sự bành trướng thế lực của
Lai em và buộc Lai em phải lệ thuộc vào mình.
Dũng
liều và Trang chùa, hai đứa con của Thu Hà và Luông điếc, quả là “ con
nhà tông chẳng giống lông cũng giống cánh”. Ngay từ lúc còn là một đứa
trẻ ranh, hai đứa đã thành danh là “ tiểu sát tử”. Hà trề không tiếc
tiền gầy dựng thế lực cho hai đứa con để sau đó sử dụng ngược lại uy thế
của chúng.
Dũng
liều-sinh năm 1978, có dưới tay vài chục đệ tử toàn loại “ đâm cha chém
chú” thu thập từ khu vực Thị Nghè. Băng Dũng liều gây ra không ít vụ
thanh toán và chẳng hề ngán ngại bất kỳ ai… Trang chùa-chị của Dũng liều
có phần khôn ngoan hơn dù gan dạ có phần hơn em trai, cô này rất thích
cặp bồ với bọn giang hồ có tầm cỡ. Lấy chồng một người gốc Hoa làm ăn tử
tế, một ngày nọ Trang chùa gọi anh chồng tội nghiệp ra quán càfê, quẳng
vào mặt một tờ giấy kèm theo câu đe dọa:
- Coi xong rồi ký, đơm ly dị đó…không ký là coi chừng, tui chém bỏ mẹ!
Thế là anh chồng lá gan nhỏ hơn con muỗi, vừa khóc mùi mẫn vừa ký lia lịa.
Sau
đó, Trang lấy đời chồng thứ nhì là tên sát thủ đã bắn trọng thương anh
CSGT Khương Hải Aâu bị bắt và tử hình lúc vừa làm chồng Trang chùa chưa
được bao lâu. Trang tiếp tục làm vợ Trung mọi, tên cộm cán ở Thị Nghè
nằm trong bộ ba Hậu điên- Hùng ri-Trung mọi.
Sự
khôn ngoan của Trang chùa thể hiện rõ ở chỗ, dù có một cơ ngơi riêng,
một thế lực riêng và cũng chẳng phải hèn kém gì trong đẳng cấp giang hồ,
Trang vẫn tỏ ra ngưỡng mộ, tôn thờ “ ba Năm” để dành sự ùng hộ của y
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét